.
TẤT YẾU VÀ TỰ DO,
KHỔ ĐAU VÀ HẠNH PHÚC
Trần Xuân An
nhìn thấu tận cùng từ bi
nghìn năm thấy Phật, sầu gì buồn ơi
hiểu tất yếu tự nhiên rồi
trong chúng sinh, ta là người với nhau
sống hết mình tới bạc đầu
hết mình tận phút huyệt sâu đón mình
sống không khổ hạnh, khổ hình
ta hừng đông, người bình minh mỗi ngày
vĩnh hằng yêu trái đất này
điện thêm công nghệ, thêm cây xanh rừng
chuông chùa muôn thuở không ngừng
sớm khuya lời Phật sáng trung đạo đời
dăm ngày chay tịnh thơm môi
cho rằm trăng sáng, tối trời sáng sao…
ngẫm tự nhiên, tâm nâng cao
cái tất yếu buộc trí đào sâu hơn
tất yếu, vẫn hồng nụ hôn
tình yêu sinh nở vuông tròn tình thương
biết rồi, vũ trụ vô thường
mãi tình dân tộc ngân chuông bồ đề
chuông chùa ngân, lòng lắng nghe
thấu từ bi, vượt bờ mê, vẫn người
mãi yêu trái đất này thôi
sầu ơi buồn hỡi, thoát rồi, sống vui.
T.X.A.
13:10 -15;11, 22-9-2016 HB16
.

.
Đã đăng Facebook:
https://www.facebook.com/tranxuanan.writer/posts/1759668734307070