Bài 61
CỘNG BA NĂM FACEBOOK
Trần Xuân An
hơn ba năm nhưng nhân mười thao thức
tiểu thuyết và thơ tôi là dấu cộng hồng
đỏ mảnh trăng non, hình thoi vuông đỏ
đều máu rịn lên gạc trắng màu tâm không
bao vết thương cả trăm năm trong sử
tôi khảo luận, băng bó, mong lành lặn nỗi đời
lại tiểu thuyết và thơ, bao tấm gạc
hậu chiến rồi, còn ướt máu biên cương, đảo khơi
nội chiến, cái chết nào cũng về lòng đất mẹ
vết thương nào cũng thành sẹo núi sông cha
như hai thanh kiếm, đạn băng chéo vào Hai Khối
Hai Khối đều bại rồi, súng thắng Pháp nở hoa
thương người lính vàng, thương người lính đỏ
chiến tranh khép lại theo lẽ công bằng
mọi vết sẹo cực đoan đắp mòn theo quy luật
huyết cầu thì đỏ, huyết tương thì vàng
bao trang sách thơm phải chịu tanh gạc rác
tôi hứng nắng tẩy trùng, hứng mưa giặt sạch giữa trời
như cờ hình thoi vuông hồng, trăng non đỏ
đỏ hồng dấu cộng, vì Đất nước, tình người
chỉ huyết cầu, hoặc chỉ huyết tương, là không thể
nhưng máu Rồng Tiên, đâu phải máu lãnh tụ ngoại cường
thắp cho nhau lửa tự trọng và chủ quyền dân tộc
ai thay máu ai? Xin nghĩ lại Đất nước mà thương.
T.X.A.
07:12 – 13:47, 25-04-2017

Cờ chữ thập đỏ, trăng non đỏ, vuông thoi đỏ
Bài 62
HOÀ BÌNH, HÌNH NHƯ…
Trần Xuân An
hạt đâm chồi, cây lớn lên trong đạn bom
đến năm mười chín tuổi
đói khó rẫy rừng, súng rền đảo khơi, biên giới
đổi mới, Đất nước quay về quy luật ngàn năm
cộng bốn mươi hai năm, tự hỏi lặng thầm
cây già chưa đó?
trái dạng sách, treo giữa bão mưa nắng gió
chống chọi bốn bề để còn đích thực Việt Nam
cây đứng giữa trời hít thở mười phương mênh mang
nhưng đừng dán vào cây nhãn hiệu đế quốc
đừng thay máu cây bốn nghìn năm dân tộc
bằng máu lãnh tụ ngoại cường
đội lãnh tụ ngoại cường, sao bảo bình thường?
thảo nào giữa đời, trên mạng, chiến tranh chưa tắt
nghe vang lên câu hỏi: Ai ôm chân giặc?
sáu mươi mốt tuổi, ngẫm sâu, cây chưa thấy hoà bình
khi nhãn hiệu, máu huyết lại tinh ròng Việt Nam mình
ai có thể trách móc, oán hờn, gây chiến!
kẻ ghét ta, chỉ là lũ lai căng, cuồng nghiện
cây đời tôi càng khao khát hoà bình.
T.X.A.
sáng sớm – 10:11, 26-04-2017
Bài 63
NGÀY 30 THÁNG TƯ, BÌNH TÂM
Trần Xuân An
chính trị, hai tiếng khiến lắm người bĩu môi, cau mày lo sợ
thứ bệnh không nên để nhiễm vào thân, vào lòng
tay nó vung ra bao trùm, thò vào mọi ngõ ngách
nhưng nó nắm chủ quyền, danh dự núi sông
khoa học toán có Pythagore, Thalès
điện hằng ngày, nhắc đến Ampère, Volt
làm sao vắng Descarte, Khổng, Lão trong triết
chính trị học không quên Rousseau, Proudhon
và bao hội đoàn quốc tế lan ra quanh trái đất
Hướng đạo, Powell, Chữ thập đỏ, Dunant…
nhưng tất thảy họ là thành tố của đời, từng mặt
không bao trùm, độc quyền thống trị đất nước, toàn dân
ngay cả Thích Ca, Jésus, Mahomet
xuyên qua nhiều biên cương, cũng chỉ về tâm linh
nhà-nước-tôn-giáo đã tiêu vong, tàn dư còn cũng ít
họ không phải lãnh tụ chính trị ngoại cường,
lãnh tụ của lãnh tụ mình!
tên tuổi lãnh tụ ngoại cường độc quyền kinh tế – chính trị học
thống trị cả triết, thế giới quan, nhân sinh quan
tên tuổi họ khắc vào Điều lệ đảng cầm quyền, Hiến pháp
nước ấy thành thuộc địa, quan chức đều quốc gian
chiếm lĩnh tài nguyên nào quý hơn tài nguyên tim óc
nên điều kiện là buộc phải nhồi sọ
từ trẻ sơ sinh cho đến cụ già
đất nước đó sáng loà Lénine, Staline và đỏ rực
tạm giao cho Trung Quốc, rồi cuối cùng thuộc về Nga
trừ cuồng vọng, có thể học Marx nhiều điều hay,
Lénine nhiều câu được lắm
tiếp thu Staline, Mao đôi lời, ngoài bản chất tàn bạo, độc tài
giá như họ không phải lãnh tụ đế quốc cờ hồng,
lãnh tụ của lãnh tụ nước yếu
thì chiến tranh súng, chiến tranh bút Việt Nam đâu đến hôm nay!
các lãnh tụ cường quốc cộng sản cũng háo danh,
cá nhân chủ nghĩa
bòn rút máu, mồ hôi chính quốc để quảng bá tuổi tên mình
cả tỉ người, hàng trăm triệu người
mãi còn buồn đau thấm thía
đau chủ quyền đất nước, quốc thể bị hi sinh
thơ tôi viết từ chúng ta, bao trái tim tự trọng dân tộc
quy luật thực tiễn bảo tôi khi chúng ta bị quy luật cuốn trôi
xin nói thật vì lòng yêu Tổ quốc
thương lãnh tụ nước mình, chịu nhục cứu dân,
nay chới với chơi vơi
mặt phải rồi, và đây
mặt trái của từng bài thơ – từng chiếc lá
người làm thơ lẽ nào chỉ ươm
và chăm sóc một nửa sự thật giữa đời này!
Ngày 30 Tháng Tư, tự nhìn bóng râm,
xin chúc bình tâm tất cả
thương cây sự thật 159 năm,
từ trận Sơn Chà cho đến hôm nay.
T.X.A.
07:11 – 09:32, 28-04-2016 (HB17)
.
Bài 64
HAI CHÂN
Trần Xuân An
cả dân tộc đi một chân sự thật
chân sự thật kia bó gập, buốt đau
thoải mái bước như loài người được thế
mấy chục năm, không lẽ chẳng được đâu!
T.X.A.
14:23 – 16:20, 28-04-2017 (HB17)
Bài 65
NGÀY NƯỚC MẮT, NGÀY MỒ HÔI
Trần Xuân An
hôm qua, ngày nước mắt
nước mắt đoàn tụ đỏ, nước mắt tan tác vàng
hôm nay, ngày mồ hôi, không chỉ Việt Nam
mồ hôi long lanh quanh trái đất
bao nhiêu năm rồi niềm hồn nhiên ngơ ngác
sương lóng lánh hoà bình
mực viết mãi còn tươi như thuở thiếu niên đậm đặc
một viên mùng tơi hoà bao giọt sáng lung linh
thấm thía thương ngày hàng triệu cái xác
còn sống nhưng đều Nguyễn Trãi, tử hình
quá hồn hậu tin tương lai sẽ khác
vẫn còn thời không chấp nhận ai khác với mình
cuộc đời cứ như khuôn nhạc
thơ đọng mỗi chữ ca từ một hạt huyết chăng
ngày nước mắt, ngày mồ hôi, ngày tru di nhất loạt
rơi vào sử kí nỗi buồn muôn năm
muốn vạn thuở kết ngọc ngợi ca thống nhất
mất mát riêng sá gì khi đất nước rõ giặc xâm lăng
nhưng óc phân biệt ngàn lần hơn chia cắt
dần đau ngoại cường xâm thực tận mỗi trang văn!
gửi vào sử máu vô hình tru di, buồn và vui nước mắt
mồ hôi Nam, Bắc, ngang giá nhau không
không cần phân chất cũng thấy ngay chất giặc
nơi mỗi chữ văn thơ mỗi giọt mồ hôi trong
này nước mắt buồn hay vui, này mồ hôi trôi bùn hay pha mực
cùng nhau nhận ra dấu vết ngoại cường di căn
ngày thống nhất, ngày tôn vinh lao động nhắc
nhớ giặc sau lưng đỏ, giặc sau lưng vàng!
ngày nước mắt, ngày mồ hôi, sử muôn đời sâu khắc
nét bút cần thẳng ngay, công bằng
sự thật nào cũng hai mặt nhưng phải là hai mặt chân thật
quy luật không thể khác nhưng có thể nhân văn.
T.X.A.
07:21 – 08:37, 01-05-2017 HB17
.
.
ĐÃ ĐĂNG TẤT CẢ TRÊN FACEBOOK TRẦN XUÂN AN
.